lên trên ngọn đồi, nơi mà, theo như lời ông bác vĩ nói với chàng, có thể nhìn
thấy chiến trường.
Bây giờ là vào khoảng mười một giờ trưa. Mặt trời ở phía sau lưng Piotr
hơi chếch về phía trái, chiếu qua lớp không khí trong loãnng rọi xuống cái
toàn cảnh mênh mông trải rộng ra trước mắt chàng như một diễn trường
vòng tròn
[217]
.
Ở trên cao và ở bên trái diễn trường vòng tròn ấy là con đường cái lớn
Smolensk chạy ngoằn ngoèo qua một cái làng có ngôi nhà thờ nằm ở phía
trước và bên dưới ngọn đồi, cách chừng năm trăm bước, đó là làng
Borodino. Con đường đi men theo rìa làng qua một cái cầu rồi cứ lên cao
xuống thấp chạy quanh co mãi đến làng Valuyevo cách đấy chừng sáu dặm
(bấy giờ Napoléon đóng quân ở đấy) Con đường mất hút sau làng Valuyevo,
chạy vào một cánh rừng màu vàng úa ở chân trời. Trong những cánh rừng
bạch dương và tùng bách này, ở bên phải đường cái, xa xa thấy cây thập tự
giá và cái giá chuông của tu viện Kolotsa lấp lánh dưới ánh mặt trời. Ở khắp
cái vùng xa xa biêng biếc kia, bên phải, bên trái cánh rừng và con đường cái,
thấp thoáng ở nhiều nơi có ánh lửa các bếp trại đang bốc khói và những đám
người, thuộc quân ta cũng có, thuộc quân địch cũng có. Bên phải, dọc theo
hai con sông Kolotsa và Moskva, địa hình mấp mô những gò núi và khe
lãnh. Ở giữa các hẻm núi, xa xa hiện lên hai làng Bezobovo và Zakharivo. Ở
bên trái thì mặt đất bằng phẳng hơn, đó là những cánh đồng lúa mì, và có thể
trông thấy một cái làng đã bị đốt cháy còn bốc khói đó là làng
Xemenovxkoye.