của mình, không khí của mình, nông dân của mình. Thế rồi Napoléon ở đâu
dẫn xác tới và, không hề biết đến sự tồn tại của cha ta, hắn đã quét cha ta đi
như quét một cọng rơm ở trên đường và làm đổ sụp tất cả khu Lưxye Gorư,
tất cả cuộc sống của cha ta. Thế mà công tước tiểu thư Maria lại nói rằng đó
là một sự thử thách do trời đưa xuống. Thử thách để làm gì kia chứ, khi cha
ta không còn nữa và sẽ không còn nữa? Không bao giờ cha ta sẽ trở lại nữa.
Cha ta đã chết rồi! Và như thế thì thử thách này dành cho ai mới được chứ?
Tổ quốc, Moskva thất thủ! Ngày mai ta sẽ bị giết và người giết ta không phải
là người Pháp mà lại là người mình: như anh lính hôm qua đã để đạn nổ ở
bên tai ta… rồi quân Pháp sẽ đến, chúng sẽ túm lấy chân ta, túm lấy đầu ta
rồi vứt ta xuống hố để cho mũi chúng khỏi ngửi thấy mùi hôi thối, và sẽ hình
thành những hoàn cảnh sinh hoạt mới, và đối với những người khác những
hoàn cảnh này cũng sẽ trở nên quen thuộc nhưng ta thì sẽ không hay biết gì
vì ta sẽ không còn nữa”.