chỉ huy đại đội của Dolokhov, bây giờ được đề bạt làm tiểu đoàn trưởng vì
thiếu sĩ quan, rón rén bước vào kho lúa. Một sĩ quan phụ tá. Và viên thủ quỹ
của trung đoàn theo sau:
Andrey vội vàng đứng dậy nghe các sĩ quan này báo cáo, đoạn truyền đạt
cho họ một vài mệnh lệnh và đang định cho họ lui ra thì bỗng sau kho lúa có
tiếng ai nói nghe quen quen.
- Quỷ thật! - Một người nào đó càu nhàu vì vấp phải một vật gì không rõ.
Công tước Andrey đưa mắt nhìn ra ngoài kho và nhận ra Piotr đang đi về
phía chàng. Anh ta vừa mới vấp phải một cái sào nằm dưới đất suýt ngã. Nói
chung công tước Andrey không muốn gặp mặt người cùng giới của mình
nhất là anh chàng Piotr này, vì anh ta khiến chàng nhớ đến những giây phút
nặng nề mà chàng đã sống trong thời gian gần đây ở Moskva:
- Cậu đấy à! Ngọn gió nào đưa cậu đến đây? Tôi không ngờ đây…