có một vẻ lạnh lùng rõ rệt, thậm chí gần giống như một ác cảm, và Piotr
cũng thấy ngay điều đó. Piotr đã đến gần kho lúa, lòng hết sức phấn khởi,
nhưng khi nhìn vẻ mặt công tước Andrey, chàng cảm thấy mình lúng túng và
ngượng nghịu:
- Tôi đến đây… anh ạ… tôi đến đây, tôi rất thích - Piotr nói, ngày hôm
nay chàng đã lặp đi lặp lại cái chữ “rất thích” này một cách vô nghĩa - Tôi
muốn xem trận đánh.
- Phải, phải, thế các bạn Tam điểm nói về chiến tranh như thế nào nhỉ.
Làm thế nào để ngăn chặn chiến tranh? - Công tước Adrey nói, giọng chế
giễu - Còn Moskva nay ra sao rồi? Gia đình tôi đã đến Moskva chưa? -
Chàng nghiêm giọng hỏi.
- Đến rồi, Juyly Drubeskaya đã cho tôi biết. Tôi có đến thăm nhưng
không gặp. Gia đình anh đã đến điền trang ngoại thành Moskva.