Napoléon, ông ta cưỡi ngựa đi quan sát trận địa, thảo luận về những kế
hoạch do các thống chế đệ trình và thân hành ra mệnh lệnh cho các tướng.
Chiến tuyến đầu tiên của quân đội Nga chạy dọc theo con sông Kolotsa
đã bị phá vỡ, và một bộ phận của chiến tuyến này, tức là cánh trái, bị kéo lui
về phíá sau vì cứ điểm Sevardino đã bị chiếm ngày hai mươi lăm tháng tám.
Bộ phận này của chiến tuyến không có công sự, không được con sông yểm
hộ, trước mặt nó chỉ có một khoảng đất trống và bằng phẳng. Một điều hiển
nhiên đối với mọi người bất luận có là quân nhân hay không, là thế nào quân
Pháp cũng phải tấn công vào bộ phận này của chiến tuyến. Hình như không
cần phải suy nghĩ nhiều mới hiểu được điều này, không cần hoàng đế và các
vị thống chế phải lo lắng, phải đi về nhiều như vậy và càng không cần phải
có một bản lĩnh đặc biệt cao cường mà người ta gọi là thiên tài, như thiên hạ
thường gán cho Napoléon nhưng các sử gia về sau kể lại biến cố này, những
người lúc bấy giờ ở xung quanh Napoléon và bản thân ông ta, thì lại nghĩ
khác.