Nhiếp Thiên Thu nghe vậy cũng vui vẻ thay cho bọn họ, cười nói: “Vậy thì tốt rồi.”
Hà Điếu Yên nghiêm túc nói: “Việc này thật sự vô cùng cảm ơn cậu, đáng tiếc phái Côn Luân không có gì có thể báo đáp cậu. Nếu như cậu nguyện ý, tôi có thể dạy một môn võ công cho cậu, không cần phải gia nhập phái Côn Luân.”
Hạ Tinh hàng vốn dĩ đang làm bộ không nghe thấy bất kỳ cái gì đang trên đường trở về phòng nghe thấy vậy bước chân liền dừng lại một chút, đột nhiên hiểu được cảm giác của Tạ Phượng Đường, lòng hắn lạnh rồi.
Nhiếp Thiên Thu được thiên vị lập tức xua tay: “Không cần khách khí, chuyện nhỏ không tốn sức, học võ thì không cần.”
Biểu tình của Hà Điếu Yên có chút tiếc nuối: “Như vậy, nếu như cậu có phương diện khác cần phái Côn Luân giúp đỡ, cứ nói bất kỳ lúc nào.”
Nhiếp Thiên Thu nghĩ nghĩ: “Thật ra là có.”