英语英语 日语日语 韩语韩语 法语法语 德语德语 西班牙语西班牙语 意大利语意大利语 阿拉伯语阿拉伯语 葡萄牙语葡萄牙语 俄语俄语 芬兰语芬兰语 泰语泰语 丹麦语丹麦语 对外汉语对外汉语

越南语学习网

  • 高级搜索
  • 收藏本站
  • 网站地图
  • RSS订阅
  • 设为首页
  • TAG标签
  • TAG列表
  • 关键字列表
当前位置: 首页 » 越南语阅读 » 越南语杂文 » 正文

越南小说:来自昨天的姑娘 第二章(5)

时间:2016-06-19来源:互联网 进入越南语论坛
核心提示:Ti cười mo xẹo :- Ti đu c biết Việt An ni chơi .Việt An c vẻ y ny trước sự khờ khạo dại dột của ti . N
(单词翻译:双击或拖选)
 Tôi cười méo xẹo :
- Tôi đâu có biết Việt An nói chơi .
Việt An có vẻ áy náy trước sự khờ khạo dại dột của tôi . Nó thò tay vào cặp lấy ra một cây kẹo đưa tôi :
- Cho anh nè !
Tôi cầm lấy cây kẹo như cầm một phần thưởng an ủi, lòng rộn ràng một cảm giác khó tả. 
Thấy tôi cầm cây kẹo hoài, Việt An giục :
- Anh ăn đi !
- Tôi để dành. 
- Để dành chi vậy ?
Tôi định nói là để làm kỷ niệm nhưng không hiểu sao đến phút chót tôi lại nói tránh đi :
- Để khi nào đói lấy ra ăn. 
Việt An cười khúc khích :
- Đói ai lại ăn kẹo !
Nói xong, nó lại lấy cho tôi một cây kẹo khác :
- Cây kia để dành thì ăn cây này .
Tôi lúng túng từ chối :
- Việt An ăn đi !
Nó lắc lắc cái cặp :
- Còn cả khối trong này .
Tôi tò mò :
- Ở đâu nhiều vậy ?
- Mua chứ đâu !
- Việt An thích ăn kẹo lắm hả ?
- Ừ. 
Tôi nuốt nước bọt :
- Vậy ngày mai trở đi Việt An đừng mua nữa !
- Sao vậy ?
Tôi nói lấp lửng :
- Có người mua cho Việt An. 
Việt An chớp mắt :
- Ai vậy ?
Tôi ngó lơ chỗ khác :
- Tôi không biết. 
Việt An mỉm cười :
- Nhưng tôi biết. 
Tôi cố giữ giọng nói thật bình tĩnh :
- Biết ai ?
Việt An nhìn thẳng vào mắt tôi, giọng tỉnh khô :
- Anh chứ ai !
Trước vẻ mặt bối rối của tôi, nó thản nhiên nói tiếp :
- Tôi còn biết tại sao anh định mua kẹo cho tôi nữa kìa !
Tôi giật mình, trống ngực đập thình thịch. Chẳng lẽ Việt An định nói huỵch toẹt tâm sự u uẩn của tôi ra đây ? Tôi hỏi với giọng hoang mang :
- Tại sao ?
Việt An lắc mái tóc :
- Tại vì anh muốn chuộc cái tội vẩy mực hôm nào .
Tôi thở phào, vừa nhẹ nhõm lại vừa thất vọng. Đồng thời tôi cũng phát hiện ra con gái là một sinh vật thù dai dễ sợ. Cái chuyện xa lắc xa lơ mà bữa nay Việt An còn nhắc. 
Tôi cắn môi : 
- Không phải vậy đâu ! Tôi quên chuyện đó rồi !
- Sao vậy ? Tôi tưởng lúc nào anh cũng nhớ chứ !
Tôi chép miệng :
- Nhớ làm gì ?
Việt An cười :
- Nhớ để mua kẹo cho tôi .
Nó ăn nói kiểu đó, tôi không biết làm sao đối đáp, đành nhe răng cười theo . Khổ một nỗi, nụ cười của tôi lúc này không giống với bất cứ kiểu nào trong sáu kiểu cười "ăn tiền" kia !
Kể từ hôm đó, ngày nào trong túi tôi cũng đầy kẹo . Cứ đến giờ ra chơi hoặc trên đường về, thừa lúc vắng người, tôi vội vã giúi vào tay Việt An. 
Nhưng Việt An không ăn kẹo một mình. Nó chơi thân với Hồng Hoa và Chiêu Minh nên thứ gì cũng phải chia ba, nhất là những thứ có chất glucose. 
Từ khi phát hiện ra mối quan hệ chằng chịt này, thứ gì tôi cũng phải mua gấp ba : ba trái ổi, ba trái cốc, ba thỏi chocolat, làm như không phải tôi yêu một người mà yêu cùng lúc ba người vậy .
Để phục vụ đều đặn cho cái "hợp tác xã tiêu thụ" hoạt động không mệt mỏi này, tôi phải bấm bụng cắt giảm các khoảng cà phê, sách báo, bớt đi xem phim và hoàn toàn chia tay với các bàn billard. 
Sau nhiều lần rủ tôi đi chơi billard không được, Hải gầy đâm ra thắc mắc :
- Bộ mày tu rồi hả ?
- Đâu có ! Lúc này tao bận... học bài .
Hải gầy nhìn tôi với vẻ nghi ngờ :
- Xạo đi mày !
- Thật. 
- Tao không tin. 
- Không tin thì kệ mày ! Có tiền cho tao mượn vài trăm !
- Làm gì vậy ?
- Làm gì kệ tao !
Hải gầy không thèm hỏi nữa . Nó móc tiền ra đưa tôi .
Đợi cho nó đi khuất, tôi hí hửng cầm tiền chạy đi mua ... kẹo .
Nhưng vất vả vậy mà nào có yên thân, hôm thì tôi bị Hồng Hoa hạch :
- Sao ông không mua mứt mãng cầu ?
Hôm thì tôi bị Chiêu Minh đánh đòn tâm lý :
- Việt An thích ăn nho lắm !
Thế là tôi mua mứt mãng cầu . Rồi tôi lại mua nho . Nhưng ngoài chợ người ta không chỉ bán mứt mãng cầu và nho, tôi mua nhãn. Sau nhãn, tới măng cụt. Sau măng cụt, tôi tới Hải gầy :
- Mày còn tiền không ?
- Hải gầy giương mắt ếch :
- Chi vậy ?
- Mượn. 
- Mày mới mượn đây mà !
- Thì mượn nữa !
Hải gầy nhìn tôi đăm đăm :
- Mày xài gì dữ vậy ?
顶一下
(0)
0%
踩一下
(0)
0%

热门TAG:


------分隔线----------------------------
[查看全部]  相关评论
栏目列表