Câu thành ngữ này có xuất xứ từ "Đại Đường tân ngữ".
Ngày xưa, có ông huyện lệnh huyện Táo Cường tên là Trương Hoài Khánh đã dốt nhưng lại thích chơi trội, ông vốn không biết làm thơ, nhưng rất thích chép lại thơ của các danh sĩ, thêm thắt vào mấy câu rồi mạo danh là tác phẩm của mình, sau đó đem khoe với người khác. Có khá nhiều người biết rõ thủ đoạn của ông, đành phải khen bừa đi cho xong chuyện, khiến Trương Hoài Khánh tỏ ra rất đắc ý.
Một hôm, Trương Hoài Khánh đọc bài thơ ngũ ngôn của nhà thơ Lý Nghĩa Phủ: "Lậu nguyệt vi ca phiến, Tài vân tác vũ y, Tự liền hồi tuyết ảnh, Hảo thủ lạc xuyên quy". Ông cảm thấy bài thơ này rất hay, bèn cầm bút viết thêm hai chữ vào đầu mỗi câu thành ra thơ thất ngôn: "Sinh tình lậu nguyệt vi ca phiến, Xuất tính tài vân tác vũ y, Chiếu giám tự liên hồi tuyết ảnh, Lai thời hảo thủ lạc xuyên quy".
Bài của Lý Nghĩa Phủ vốn rất cô đọng, sáng ý. Sau khi thêm thắt vào khiến từ ngữ trở nên lủng củng, rối rắm rất khó hiểu. Nhưng Trương Hoài Khánh vẫn dương dương tự đắc, sau đó chép bài thơ thành nhiều bản đem tặng cho người khác, đã gây nên nhiều chuyện nực cười.
Về sau, người ta mới mượn danh nhà thơ Vương Xương Linh và danh sĩ Quách Chính Nhất đặt một bài vè để châm biếm Trương Hoài Khánh, nói hành vi xấu xa của ông ta là "Sinh thôn hoạt bóc", đã ăn cắp tác phẩm của hai nhà thơ này.