Câu thành ngữ này có xuất xứ từ "Luận ngữ-Tiên tiến".
Tử Lộ là một học trò giỏi của Khổng Tử, anh tính tình cương trực và rất mau mồm mau miệng. Trước khi nhập học, anh ta hỏi Khổng Tử rằng: "Con như một cây bút thẳng, sinh ra vốn có thể làm mũi tên, nếu học tập thì phỏng có ích gì?". Khổng Tử nghe vậy khuyên rằng: "Học tập thì mới có kiến thức, nó chẳng khác nào lắp thêm chóp sắt lên đầu mũi tên và lắp lông vũ vào đuôi tên, như vậy mũi tên bắn ra sẽ càng sắc bén hơn". Tử Lộ nghe Khổng Tử nói có lý liền bái lạy ông làm thầy.
Một hôm, Tử Lộ ngồi trong nhà Khổng Tử gảy đàn, Khổng Tử vốn chủ trương thi hành đường lối "Nhân" và "Trung dung", nên khi nghe tiếng đàn của Tử Lộ mạnh mẽ như xung trận và đằng đằng sát khí mới lạnh lùng hỏi rằng: "Tại sao anh lại vào nhà tôi gảy đàn?"
Các học trò khác rất hiểu ý thầy, nên từ đó đều tỏ ra lạnh nhạt với Tử Lộ.
Khổng Tử thấy vậy nói rằng: "Tài nghệ gảy đàn của Tử Lộ có thể thăng đường, nhưng chưa thể nhập thất, anh ta tuy có tài nhưng chưa đạt tới mức cao sâu mà thôi". Các học trò qua đó mới biết Tử Lộ rất có năng khiếu âm nhạc, nên từ đó không ai dám coi thường anh ta nữa.