Câu thành ngữ này có xuất xứ từ Tân Đường Thư, truyện Trương Hoằng Tĩnh.
Thời Đường Mục Công tại vị, Trương Hoằng Tĩnh giữ chức vụ Tiết Độ Sử tại U Châu(tức vùng Phàn Dương và Trị Sở phía tây nam Bắc Kinh ngày nay), là cấp bậc cao nhất ở khu vực thuộc triều nhà Đường thời bấy giờ. Sau khi tới U Châu, Trương Hoằng Tĩnh tỏ ra hết sức ngang ngược, ông thường vỗ ngực ra vẻ ta đây, vô cớ mắng chửi người khác và thường xuyên bắt nạt cấp dưới, người địa phương và các binh sĩ đều rất căm ghét.
Một hôm, Trương Hoằng Tĩnh nói với đám binh sĩ rằng: Nay đang là thời bình nên hạng lính tráng các anh chẳng làm được trò trống gì, dù các anh có kéo được cây cung nặng hai thạch thì cũng không bằng người biết một chữ "Đinh ". Đám binh sĩ biết ông nhạo báng mình không có văn hóa, tuy rất bực tức nhưng chẳng ai dám nói gì cả.
Bấy giờ triều đình cấp ngân lương để cấp phát cho binh lính, Trương Hoằng Tĩnh đã tự ý khấu mất già nửa, các binh sĩ càng tỏ ra hết sức căm phẫn. Giữa lúc này, một người nhà của Trương Hoằng Tĩnh vô cớ đánh đập một sĩ quan, các binh sĩ tức quá liền vung tay đập phá doanh trại, khiến tình hình trở nên rất hỗn loạn. Trương Hoằng Tĩnh ra lệnh bắt giam những người gây rối để trị tội, đám binh lính đang cơn bực tức liền hò nhau xúm vào đánh chết tên người nhà và bắt giam Trương Hoằng Tĩnh.
Triều đình được tin đã nhanh chóng hạ chỉ giáng chức Trương Hoằng Tĩnh xuống làm thứ sử và ngay hôm đó phải rời khỏi U Châu. Trận binh biến mới dần dần lắng xuống.