Câu thành ngữ này có xuất xứ từ "Tư trị thông giám – Đường Kỷ".
Võ Tắc Thiên thời nhà Đường là một nữ hoàng duy nhất trong lịch sử TQ. Nhằm củng cố ách thống trị của mình, bà đã dùng thủ đoạn khủng bố mạnh mẽ và hậu thưởng cho người tố giác. Do đó, một số quan viên đã tìm đủ mọi cách để vu cáo người bất đồng chính kiến, và không ngừng cải tiến dụng cụ tra tấn để tiến hành bức cung phạm nhân. Trong đó, đại thần Chu Hưng và Lai Tuấn Thần là thối tha nhất. Một hôm, có người mật báo với Võ Tắc Thiên là Chu Hưng mưu làm phản, Võ Tắc Thiên bèn cử Lai Tuấn Thần đi xử lý và ra hạn phải giải quyết cho xong. Lai Tuấn Thần vốn quen biết Chu Hưng nên cảm thấy rất khó xử. Cuối cùng, ông nghĩ ra một kế rồi mời Chu Hưng đến hỏi dùng cách nào hay nhất để bức cung.
Chu Hưng không hiểu ý Lai Tuấn Thần bèn đắc ý nói, hãy đặt sẵn một cái chum to, đốt lửa ở xung quanh rồi bỏ phạm nhân vào trong chum, phạm nhân không chịu được sẽ phải khai hết. Lai Tuấn Thần bèn sai người chuẩn bị mọi thứ rồi quay sang nói với Chu Hưng rằng: "Nay có người tố cáo ông làm phản, nhà vua cử tôi xét hỏi ông, vậy xin mời ông ngồi vào trong chum". Chu Hưng sợ mất hồn vía, không còn biết nói sao đành phải thú tội.
Hiện nay, người ta vẫn hay dùng câu thành ngữ này để chỉ hiện tượng dùng cách hại người của đối phương để trị lại đối phương.