Câu thành ngữ này có xuất xứ từ "Nho lâm ngoại sự".
Minh Thái Tổ ban lệnh cấm mổ bò, ngay đến Hồi Giáo cũng không ngoại lệ. Một hôm, hương thân Trương Tĩnh Trai và cử nhân Phạm Tiến Tương cùng rủ nhau đến thăm tri huyện Thang Phụng. Thang Phụng liền bày tiệc tiếp đãi hai người, trong khi dự tiệc, có một cụ già đã biếu ông hơn 50 cân thịt bò.
Thang tri huyện vốn là người quen nhận hối lộ, lại rất tin đạo Hồi, nhưng nay triều đình có lệnh cấm, nên cũng không biết có nên nhận hay không, mới hỏi Trương Tĩnh Trai rằng: "Vừa rồi có mấy tín đồ đạo Hồi đem biếu tôi 50 cân thịt bò, và yêu cầu nới lỏng chính sách đối với họ, ông thấy tôi có nên nhận hay không ?".
Trương Tĩnh Trai lắc đầu rằng: "Không nên , không nên, chúng ta đều là quan chức triều đình, trong lòng chỉ có nhà vua, hơi đâu mà nghĩ tới những người cùng giáo phái với mình. Thời những năm Hồng Vũ, một hôm, khi vua đến thăm nhà Lưu Bá Ôn thì thấy có một vò rau muối do Trương Sĩ Thành người Giang Nam đem biếu Lưu Bá Ôn. Nhưng khi mở ra xem thì hóa ra là một hũ vàng. Nhà vua thấy vậy vô cùng tức giận, hôm sau liền cách chức Lưu Bá Ôn xuống làm tri huyện Thanh Điền, ít lâu sau lại bắt ông ta uống thuốc độc mà chết".
Thang tri huyện nghe Trương Tĩnh Trai kể rành rọt như vậy, liền hỏi cách xử lý việc này ra sao, thì Trương Tĩnh Trai đáp rằng: "Ông cứ rùm beng lên rồi bắt ông già và mấy đứa theo đạo Hồi kia, dùng gông to gông họ lại, chất thịt bò lên trên và ra một bản cáo thị, nói rõ họ to gan làm càn. Nếu quan trên mà biết ông "Nhất tơ bất cẩu", thì nhất định sẽ đề bạt ông". Thang tri huyện nghe xong gật đầu khen ngợi không ngớt.