Căn cứ vào các tiêu chí ý nghĩa khái quát, khả năng kết hợp, chức vụ cú
pháp, từ loại được chia thành hai lớp lớn đó là thực từ và hư từ.
Thực từ là lớp từ có ý nghĩa từ vựng- ngữ pháp, có chức năng biểu thị
sự vật, trạng thái, quá trình, trạng thái, đặc trưng của sự vật. Thực từ có khả
năng đảm nhận các thành phần, vị trí trong câu và có khả năng làm thành tố
chính trong cụm từ. Thực từ là tập hợp lớp nhất về số lượng trong vốn từ
vựng tiếng Việt; bao gồm: danh từ, động từ, tính từ, đại từ, số từ.
Hư từ là lớp từ không có ý nghĩa từ vựng, chỉ biểu thị ý nghĩa ngữ pháp
hoặc ý nghĩa tình thái. Hư từ không có khả năng làm thành tố chính trong cụm
và nó được dùng kèm với thực từ với tác dụng nối kết, diễn đạt ý nghĩa tình
thái. Hư từ gồm phó từ, lượng từ, quan hệ từ, trợ từ, tình thái từ, chỉ từ, thán
từ.
(Xem tài liệu [3, tr.30-46])