就是提彬提起过的那次
lúc tôi còn ở dưới cái giếng
mà Teabing kể cô nghe...
我以为我会死掉,索菲
tôi đã nghĩ là mình sắp chết...
我所能做的
Tôi đã làm gì...?
就是祈祷
Tôi đã cầu khấn...
我向耶稣祈祷,希望他能让我活下去
Cầu xin với Jesus xin để
cho tôi được sống
于是,我又见到了我的父母
để còn có thể gặp lại
bố mẹ tôi...
我又回到了学校
để còn được đi học nữa,
我又能和我的狗一起玩了
để còn đươc chơi với chú chó.
有时我在想我不是一个人在井里
Đôi khi tôi tự hỏi không biết
mình có ở dưới giếng mình không?
为什么必须区分人或神呢?
Sao cứ phải phân biệt con
người và thần thánh?
或许人本身就是神
Có khi con người cũng là
thần thánh.